Home / Thư Bề Trên-TLHT / Thư Bề Trên / Tâm thư tháng 11-2020: NĂM THÁNH TRI ÂN BIẾT ƠN ĐỨC CHA TỔ PHỤ VÀ CÁC BẬC TIỀN BỐI

Tâm thư tháng 11-2020: NĂM THÁNH TRI ÂN BIẾT ƠN ĐỨC CHA TỔ PHỤ VÀ CÁC BẬC TIỀN BỐI

Kính thưa toàn thể chị em Mân Côi rất thân mến

Trong Hội Dòng chúng ta, tháng 11 là thời gian để tưởng nhớ và tri ân các bậc Tiền Bối. Một thoáng phản tỉnh về quá khứ, chúng ta cũng nhận ra biết bao ân phúc cùng với những sự kiện và những bài học ý nghĩa cho cuộc sống. Tâm tình tri ân Cội Nguồn nhiều khi khó nói thành lời. Những cảm nhận dâng tràn cũng chẳng thể hiện được cách trọn vẹn ân tình đối với những người mà chúng ta thụ ơn. Nhưng cho dù sự diễn tả có khiếm khuyết, lòng biết ơn cũng thúc bách chúng ta hồi tưởng lại những ân huệ ngập tràn Chúa đã thương ban để dâng lời cảm tạ và tri ân Đấng Sáng Lập cùng những bậc tiền bối về tất cả những gì chúng ta đã và đang lãnh nhận. Chúng ta hạnh phúc vì có người Cha kính yêu và thánh thiện, có các cha Bề trên, Tuyên úy và chị em đi trước mở đường làm gương, chúng ta còn có 75 năm lịch sử thánh thiêng và một tương lai hy vọng đang mời gọi chúng ta bước vào.

Chúng ta đang sống trong Năm Thánh Tri Ân, là thời gian để “ôn cố tri tân”: nhìn lại quá khứ để học biết hiện tại. Đức Thánh Cha Phanxicô nói với chúng ta :“Hãy nhìn lại quá khứ với tâm tình biết ơn. Mỗi gia đình đoàn sủng hãy nhớ  lại sự khởi đầu và phát triển của mình để cảm tạ Chúa đã ban cho Hội Dòng cũng như cho Giáo Hội biết bao hồng ân” [1].

Trước hết, chúng ta nhớ về Đức Cha Tổ Phụ, một con người dũng cảm, trí khôn sắc sảo, nhẫn nhục, tín thác, dám nghĩ và dám làm… Đức Cha Tổ Phụ đã cầu nguyện và dày công nghiên cứu cho sự hình thành một Hội Dòng. Ngài đã vượt bao khó khăn của hoàn cảnh lúc bấy giờ để chuẩn bị cho việc khai sinh một Hội Dòng (1941) cho tới khi Hội Dòng chào đời (1946). Sau đó ngài còn tiếp tục huấn luyện, gieo trồng những hạt giống tốt vào mảnh đất tâm hồn chị em. Biết bao lời chỉ dạy đã được trao ban. Biết bao lời giáo huấn thâm sâu được truyền lại như một kho tàng phong phú làm nền tảng cho đời sống tu trong đặc sủng Mân Côi. Đức Cha đã làm trọn nhiệm vụ của một Đấng Sáng Lập là cộng tác với Chúa Thánh Thần để quy tụ chị em lại thành một Hội Dòng mới với tinh thần, mục đích và luật lệ thích hợp.

Với khẩu hiệu Giám mục “hết lòng nhẫn nhục” và “tận tâm huấn giáo”, Đức Cha Tổ phụ đã dành trọn tâm trí chăm lo cho sự lớn lên của Hội Dòng và đã vắt cạn đời mình để viết những cuốn sách dành riêng cho việc huấn luyện chị em. Khởi hứng nguyên thủy của Đức Cha Tổ phụ chính là ân huệ Chúa Thánh Thần, đã làm sinh động đời sống Hội Dòng ngay trong những ngày đầu, khi mà mọi chị em hăm hở lắng nghe và thực hành những giáo huấn của ngài để được nên thánh. Các bút tích ngài để lại phát xuất từ xác tín sâu xa và từ kinh nghiệm sống, quả là một công trình vượt bậc mà nhiều người tự đặt câu hỏi: làm sao với thời gian ngắn ngủi, các phương tiện vào lúc ấy lại rất thô sơ, thế mà Đức Cha đã thực hiện bao công việc vĩ đại, không chỉ riêng cho Hội Dòng mà còn cho cả giáo phận nữa ?

Lời dạy của Đức cha Tổ phụ từ những ngày đầu ấy, nay càng lúc càng vang vọng trong tâm hồn chị em. Càng đọc những bút tích Đức Cha để lại, chị em càng say mê, yêu mến và khâm phục Đấng Sinh Thành của mình. Càng nghiền ngẫm những lời lẽ đơn sơ chất chứa bao tâm tình yêu thương này, chị em càng khám phá ra chiều kích thâm sâu và giá trị hiện sinh của những lời giáo huấn. Và hơn bao giờ hết, chị em xác tín rằng: việc nghiên cứu về đời sống, tinh thần, gương sáng và lời dạy của Đấng Sáng Lập là chìa khóa để hiểu biết và yêu mến Hội Dòng của mình.

Trước sự ra đi của Đấng Sáng Lập, cây Mân Côi tưởng chừng không thể tiếp tục đâm chồi, nhưng “Công việc Chúa làm… Ngài chẳng để dở dang” (Tv 137, 8). Mặc dù chị em còn non dại, chưa nắm bắt và hiểu hết được những gì phải làm để có thể đứng vững, nhưng nhờ bàn tay “Chúa bao bọc cả sau lẫn trước” (Tv 138, 5), và nhờ một số cha có tâm huyết ghé vai gánh vác trách nhiệm với Đức Cha, Hội Dòng đã vượt qua cơn bão táp lịch sử này. Sự kiện mất đi một người cha, một nhà đào tạo tuyệt vời trong lúc Hội Dòng còn đang chập chững bước vào đời, càng tỏ rõ thánh ý nhiệm mầu của Thiên Chúa: Ngài muốn khép lại một cuộc đời, để từ đó, làm vươn lên những mầm sống mới. Sau khi qua đời, hình ảnh Đức cha Tổ phụ thật sống động trong tâm hồn chị em với lời trăn trối: “Khi sống cha đã làm việc, khi chết cha cũng vẫn làm việc”.

Theo Giáo Luật, khi một dòng mới được thiết lập thì phải có nữ tu đã khấn trong dòng khác giúp cho đến khi dòng mới có Bề trên hợp pháp. Chỉ trong 3 năm, Tổng Công Hội khóa I được tổ chức tại Trung Linh để bầu ban Tổng Quản Trị cho nhiệm khóa 1949 – 1955. Bà Maria Catarina Nguyễn Thị Huệ được bầu làm Bề Trên tiên khởi của Dòng. Về thời gian, bao lâu một người có đầy đủ sự trưởng thành để gánh vác một gia đình? Điều này tùy người, có thể là 20, 25 hay 30 tuổi… Nhưng để gánh vác một Hội Dòng, không phải chỉ có tuổi thể lý nhưng còn đòi hỏi một sự tròn đầy nào đó trong lý tưởng đời tu và sự hiểu biết về Hội Dòng. Thời gian luôn cần thiết cho kinh nghiệm, cho nhận thức và cho việc luyện tập khả năng để đảm nhận một trách nhiệm. Nhưng, Thiên Chúa luôn có lý khi cho thấy sự thành công của Ngài ẩn trong những bất lực của con người. Vì thế, điều thú vị ở đây là sau 3 năm thành lập, Hội Dòng đã có những con người ý thức về trách nhiệm và đủ kiên vững để đảm nhận vai trò lãnh đạo trong Hội Dòng. Đây là điều kiện thuận lợi cho sự độc lập và phát triển nhanh chóng của Hội Dòng.

Cùng với Bề trên tiên khởi, các thế hệ ban đầu đã can đảm chấp nhận những thử thách, đau khổ để cùng nhau xây dựng Hội Dòng trong suốt những năm thành lập, hình thành, di tản và lớn lên. Với những thánh giá đủ loại do hoàn cảnh và thời cuộc, có những lúc như đi trong đêm tối, không biết mình sẽ đi về đâu, nhưng các chị luôn bước đi với ánh sao hy vọng cùng với lòng tín thác. Các chị đã dày công trong hy sinh để dệt nên bức chân dung xinh đẹp của Hội Dòng bằng việc sống Linh Đạo của Dòng cách mộc mạc, nếp sống đơn sơ, nghèo khó, giản dị, hiếu học, sống hoà đồng với giáo dân… Nhờ các thế hệ tiền nhân đã can đảm, hy sinh và trung thành với ý hướng ban đầu của Đấng Sáng Lập mà Hội Dòng tồn tại và phát triển cho tới ngày nay.

Nhìn về quá khứ cũng là để thấy rõ hơn Vườn Hồng Mân Côi đã có được sức sống dồi dào như hôm nay là do công khó của các Bề trên và các chị hữu trách trong những thời điểm khác nhau, đã hết mình vun xới cho Hội Dòng mỗi ngày thêm xinh đẹp hơn. Sau cùng, khi dừng lại để soi mình trong quá khứ, chị em có dịp nhìn lại “chân dung” của mình để can đảm xóa đi những vết nhăn, những gì khó thương và biết cách sống thế nào cho xứng đáng với ơn gọi của mình, đồng thời cũng biết tích cực đóng góp phần nhỏ bé của mình vào công trình chung của Thiên Chúa. Với đà sống phức tạp của một xã hội tục hóa và đề cao hưởng thụ cá nhân như hôm nay, Hội Dòng rất cần những con người biết dấn thân, dám đẩy lui sự an nhàn cá nhân mà ưu tiên cho sứ vụ của Hội Dòng.

Kính thưa toàn thể gia đình Hội Dòng thân mến,

Một thoáng nhìn lại những gì đã diễn ra, chúng ta thấy chặng đường đã qua là một hành trình của ân sủng và tình thương. Chúng ta chỉ biết cảm mến tri ân và hết lòng ngưỡng mộ những việc Chúa đã thực hiện cho chúng ta:“Việc Chúa làm cho ta, ôi vĩ đại, ta thấy mình chan chứa một niềm vui”(Tv 125, 3). “Những việc Chúa làm”, cho tới hôm nay và mãi về sau vẫn tiếp tục, vì thế tâm tình tri ân của chúng ta được nối dài từng ngày trong cuộc sống, bởi biết rằng lịch sử dù thăng hay trầm thì cũng luôn có bàn tay Chúa dẫn đưa, vì “Ngài làm cho mọi sự đều sinh ích cho những ai yêu mến Ngài” (Rm 8, 28).

Qua lịch sử của mình, chúng ta cũng cảm nhận thấy bàn tay từ mẫu của Mẹ Maria Mân Côi. Chúng ta tri ân Mẹ là mẫu gương đời thánh hiến của chúng ta, đồng thời phó thác cả quá khứ, hiện tại và tương lai của Hội Dòng cho Mẹ.

Đặc biệt trong tháng này, cùng với lời cầu nguyện, chúng ta tri ân Đức Cha Tổ Phụ và các bậc tiền nhân. Chúng ta luôn ý thức rằng: “mỗi người chúng ta đều có trong cuộc sống mình những trang giấy mình không hề biết, nó đã được viết ra bằng bao công sức của những người khác”(M.Guerry) Vâng, chúng ta xin Chúa thưởng công xứng đáng cho những bậc đã sinh thành, dưỡng nuôi và giúp chúng ta lớn lên trong ơn gọi Mân Côi.

Thân mến trong Chúa Kitô và Mẹ Mân Côi

M. Rose Vũ Loan, FMSR


[1] ĐTC Phanxicô, Tông thư Năm Đời Sống Thánh Hiến, số 2

Bài mới

ĐTC ban hành tông huấn “Laudate Deum”, kêu gọi ứng phó với cuộc khủng hoảng khí hậu

Ngày 4/10/2023, Đức Thánh Cha đã ban hành tông huấn “Laudate Deum” – Hãy ngợi …